Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối. Họ không nghĩ đến chuyện tài và lực của mình bị hạn chế, thậm chí không để ý đến những lời khuyên đúng đắn của những người đi trước. Vậy cậu đã làm gì để tăng khả năng kiếm tiền của mình nào? – Tôi hỏi chàng trai đó.
Đúng lúc đó, một người đàn ông khá mập mạp thả bộ đến và cất tiếng hỏi có ai đã từng là thợ làm bánh mì không? Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi: - Giờ con cần phải suy nghĩ và hành động chín chắn như một người đã trưởng thành.
- Anh cho rằng, ý chí mạnh mẽ có thể giúp ta nâng bổng một vật nặng mà ngay cả con lạc đà cũng không thể mang nổi ư? Theo tôi, sức mạnh ý chí không gì khác hơn là theo đuổi đến cùng mục tiêu công việc của mình. Nghe ông cháu nói vậy, ông rất vui mừng và tràn đầy hy vọng. Thưa cha, giờ đây con rất tự hào khi đứng trước mặt cha và nhờ sự khôn ngoan của cha truyền cho con, con đã trở nên giàu có v
- Trong ba năm đó, anh đã để dành được bao nhiêu ngoài số tiền thưởng của nhà vua? Cứ sau bốn, ông Aggar lại trả tiền lời cho cháu. Rodan im lặng suy nghĩ về những lời Mathon vừa nói, đột nhiên Mathon hỏi:
Hãy nhìn vào những người già và đừng quên rằng đến một ngày nào đó, bạn cũng sẽ già yếu như họ. Megiddo, người đang bị xiềng kế ông, đã chế giễu họ: "Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh.
- Nếu là người cho vay tiền khôn ngoan và có đầu óc tính toán cẩn thận, thì phải sử dụng những cách nào đó đảm bảo người vay tiền sẽ trả lại số tiền đã vay, tất nhiên là cùng với lãi suất. Sharru Nada vẫn giữ giọng nói điềm tĩnh: Phán đoán đầu tiên thường là phán đoán tốt nhất của tôi.
Sau này nếu có cơ hội thuận lợi, các anh nên mạnh dạn vận dụng những quy luật quý giá này vào công việc kinh doanh để làm giàu cho bản thân và đất nước chúng ta. Cũng do vậy, tôi rất thận trọng khi đề ra những mục tiêu cho mình nhưng một khi đã có mục tiêu thì tôi nhất quyết phải hoàn thành. Trong nhà, những người nô lệ đang cầm những chiếc lá cọ có cán rất dài quạt đều đặn, nhịp nhàng để làm dịu không khí oi bức.
Khi họ tiến vào cổng, những người lính gác cổng liền giậm mạnh gót chân và kính cẩn chào Sharru Nada, một công dân danh dự của vương quốc. Tôi rất sẵn lòng để giúp đỡ anh trong mọi công việc. Ngay lập tức, người nô lệ mang vào ba túi da rất nặng.
Chúng ta phải làm gì bây giờ? Tại sao chúng ta không thể chia sẻ sự may mắn, sự giàu có với những người đang sở hữu nhiều vàng bạc nhỉ? - Arkad! – Nhà vua phán - Người dân trong vương quốc của chúng ta đang lâm vào tình trạng đói nghèo. - Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận.
Họ vẫn nghèo đói, vất vả và lam lũ, có khi suốt cả cuộc đời vẫn không thoát khỏi cuộc sống cơ cực đó. – Tôi tỏ lời cám ơn bà Sira. Thêm nữa, mặc dù đã chung sống với nhau nhiều năm, nhưng tôi vẫn không sinh được một mụn con nào.