James nghe nói sếp của Jones là một người rất vui tính. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi.
Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây. Bận rộn với công việc mới nên thời gian đầu, họ không còn gặp nhau thường xuyên như trước nữa. Cho hai nhà được một bữa liên hoan lớn!
- Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. Jennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì. Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai. Jones bước tới chiếc tủ lạnh nhỏ nơi góc phòng và mang ra cho James một chai La Vie ướp lạnh:
Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. - James! - Jack bắt đầu ngay khi James bước vào phòng. - Đó cũng có thể là một lựa chọn.
Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa. Như các bạn cũng biết, những vấn đề của các tổ chức thường rất đa dạng và phong phú - thế nhưng điều mà tôi thường gặp nhất đó là họ chưa được trang bị các kỹ năng giao việc cần thiết - một trong những yếu tố không thể thiếu của một nhà quản lý hiệu quả. - Nào, chúng ta khoan hãy bàn về vấn đề lỗi của ai.
Trước đây, khi chỉ phải lo phần việc của mình, James luôn hoàn thành rất tốt. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. Vì bản thân cũng là một nhà quản lý, tôi hiểu mình nên viết một quyển sách thật ngắn gọn và súc tích, sao cho ngay khi đọc xong là độc giả có thể ứng dụng ngay những gì đã đọc vào thực tế để tạo nên những thay đổi tích cực trong công việc của họ.
Tớ rất ghét những thứ đó. Cậu hãy nhìn lên đây. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu
"Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Nhưng từ khi làm quản lý, anh không chỉ phải hoàn tất công việc của mình mà còn có trách nhiệm đối với hiệu quả làm việc của các nhân viên cấp dưới, theo đúng yêu cầu của công ty.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải. Vọng lại ngoài cửa là tiếng cười đùa của các nhân viên, họ cũng rất vui vì đã giải quyết hết công việc trong tuần và nhất là sắp được nghỉ cuối tuần.