Mà cũng là bỏ ngoài tai, ngoài mắt, ngoài xúc giác tất cả. Hoặc là nằm đó mặc nỗi tuyệt vọng đè lấp cơn đói khát cho đến khi nào chết. Tin hay không rồi bác ta cũng giải mình đến đồn công an nơi gần nhất.
Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình). Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. Bác không thoát được ra đâu.
Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi. Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn. Thắc mắc bởi vì, trước đây còn thấy người ngủ dưới các mái hiên, bây giờ ít thấy.
Gieo hành vi gặt thói quen, gieo thói quen gặt tính cách, gieo tính cách gặt bản chất. Cuối mùa lại ra đợt mới. Quần áo độ này mặc rộng ra.
Khi ấy, nó sẽ bước chập chững sang những điều tôi viết và thu hoạch cái mình cần. Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Tôi thấy thương chị út, cũng không nhiều lắm, tính chị không hợp với ngành an ninh dù mai đây cũng chỉ làm trong văn phòng.
Tất nhiên là bạn ác theo cách mà pháp luật không sờ gáy hoặc đủ tài để khi pháp luật sờ gáy, ông chủ chó nào đó đến hót bạn ra. Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin. Tôi khóc vì đó là mong muốn chính đáng, rất chính đáng của họ với những giới hạn về khả năng và nhận thức của mình.
Tôi mở cuốn sách tiếng Pháp của thằng bạn cho mượn ra. Bác gọi xuống ăn sáng mấy lần bạn cứ lờ đi. Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ.
Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai. Đấu tranh cũng là hiện sinh, tớ thích thế. Ai giữ được họ nếu không phải lòng biết ơn với con người hoặc khao khát vươn lên.
Với không ít uẩn khúc của chung một thế hệ. Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không. Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân.
Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu. Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa. Em thì bắt một con khác ở Hawaii và thả vào mảnh vườn sau nhà.