Sau đó chuyện gì sẽ xảy ra? Tất cả mọi người trong khán phòng này sẽ thất nghiệp. Tôi nghĩ đây là câu hỏi hết sức tuyệt vời. Người đó có lòng nhiệt tình hay không? Có thật sự thích hợp với công việc này không? Nếu cảm thấy ứng viên quá e dè hay sợ sệt, hãy áp dụng những phương pháp khởi đầu câu chuyện mà tôi đã trình bày ở chương hai.
Kết luận ở đây rất rõ ràng: Nạn phạm pháp lôi cuốn ngành du lịch. Tập trung bình tĩnh để tự chủ được mình, tôi tin bạn sẽ không bị bất cứ nỗi ám ảnh nào chi phối, nhất là không sụp bẫy như anh chàng Benny tội nghiệp. Một lời khuyên chí lý! Tự nhiên bao giờ cũng giúp ta tự tin và thoải mái, có vậy mới nói năng trôi chảy, không ấp úng ngượng nghịu.
Thích nhất là được nắm tay cha tung tăng xuống đại lộ Howard, rồi đến công viên Saratoga. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả. Nghị sĩ Kefauver như đang bị treo lơ lửng: Tôi đang hỏi ông rằng, tại sao ngành bóng chày muốn dự luật này được thông qua?
Don tới bàn của Sinatra để nhờ một việc. Năm 1984, tôi đến Hội nghị của đảng Dân chủ ở San Francisco sau khi Cuomo đã trình bày xong những quan điểm chính của ông. Và thế là Jack chạy như bay đến từng góc phố, gõ cửa hết nhà này đến nhà khác để chào mời.
Nói như thế thì chẳng khác nào nện búa tạ vào bàn tròn đàm phán, như muốn triệt hạ đối phương vậy. Nếu bạn hỏi phát minh vĩ đại nhất trong lịch sử là gì thì Bob sẽ trả lời ngay về sự ra đời của cái máy ảnh… Một cảm giác tội lỗi thoáng qua trong đầu tôi.
Hãy nói rằng: Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh. Cũng từ đó tôi phát hiện ra nỗi đam mê được nói của mình và quyết định đi theo con đường này. Cho tới khi kết thúc chương trình, nhà triệu phú lúc nào cũng hóm hỉnh và hài hước.
Nhưng hài hước phải đi đôi với sự thông minh sắc sảo thì bạn mới tạo được một ấn tượng tốt. Nếu đề tài về giáo dục, bạn có thể hỏi: Hình như con gái anh đang học ở trường trung học X. Nếu như bạn cố gắng phát triển khả năng ăn nói của mình thì bạn sẽ là một người thành công.
Vì dường như cô ấy chỉ thích hỏi, hỏi và hỏi. Vì sao như vậy? đối với một người kém cỏi, nhút nhát thì một cuộc phỏng vấn có thể là một nỗi đáng sợ. Chín giờ sáng, chương trình Don McNeils Breakfast Club đang được phát thanh bắt từ làn sóng của đài ABC.
Và những câu trả lời thì muôn màu muôn vẻ. Và thật tuyệt nếu bạn đang sống một mình, bạn có thể nói vô tư, nói sảng khoái… bất cứ lúc nào! Thỉnh thoảng tôi cũng hay làm như vậy. Sau đó Everett đã viết một lá thư cho Lincoln: Tôi phải thừa nhận bài nói dài hai tiếng đồng hồ của tôi không tác động nhiều đến công chúng bằng những gì anh nói trong hai phút!.
Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim. Quan điểm về chính trị của Ted giống như nhiều người khác, trong đó có tôi. Lúc Stacey đến bắt tay Bill thì bạn có thể lựa lời nói: Mình biết hai bạn có nhiều chuyện để nói, vậy chút xíu mình sẽ quay lại nhé!.