Sẽtop1

Em gái tuổi teen dáng đẹp hàng ngon

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe. Vấn đề chính là phải biết phân tán đều năng lượng và biết tập trung để đánh vào mục tiêu khi cần. Cái đồng hồ cát nó không đứng yên vĩnh viễn để mặt thiện hoặc mặt ác bị úp xuống và trở thành thuộc tính vĩnh cửu khi cát chảy xuống hết.

    Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá. Đấy là tại ở trong môi trường luẩn quẩn. Họ không có kinh nghiệm trong chuyện đó.

    Sản phẩm của sự thiếu cập nhật tri thức chính là sức ì của bộ não. Chúng lã chã nhảy dù xuống sách. Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra.

    Lát sau, tôi rủ ông anh ra. Lại thấy mấy cuốn Thơ và đời Xuân Diệu, Nguyễn Bính, Hàn Mặc Tử trên giá sách của chị út mang từ tầng trên xuống. Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương.

    Có cái giấc mơ vẫn sống mà không có nó cũng chẳng chết. Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành. Tình yêu bao giờ cũng mới.

    Nếu tôi có điều gì xấu thì các chú tử hình tôi cũng được, tôi cam lòng lắm. Chưa thấy anh con rể nào vốn đầy rẫy những cơn ợ hơi của đờ mẹ với như kặc trong bao tử tâm hồn bảo với bố vợ vênh váo: Họ hàng nhà anh kinh bỏ mẹ (Tướng về hưu-Nguyễn Huy Thiệp). Chúng tôi vào thang máy và đi lên.

    Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi. Điều đó, từ chính những người thân thiết nhất, tạo trong ta cảm giác hụt hẫng, đánh mất nhiều niềm tin vào trí tuệ cũng tấm lòng quan tâm thực sự đến nhau để đạt đến sự thấu hiểu của loài người. Như người ta đốt vàng mã thôi mà.

    Tôi có thể (nhưng không thích) viết một đoạn luận tội thế hệ trước mình. Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét. Tôi yêu và thương bác tôi.

    Trước thì cảm giác người nặng trịch, không tài nào động cựa. Với người nghèo thì nó đánh vào thực phẩm. Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm.

    Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du. Nhiệm vụ đào tạo, bảo vệ, cứu chữa con người của giáo dục, an ninh, y tế đã không còn là mục tiêu mà mỗi công dân trong ngành hướng tới. Điều đó làm tôi phần nào yên tâm.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap