Mọi người có xu hướng thường đưa ra những nhận xét nhanh chóng về sự việc thông qua những xét đoán ban đầu, sau đó biến chúng thành những cảm xúc thường trực về sự việc. Một điều vô cùng quan trọng là việc nhận ra được sự khác nhau giữa sự mô tả và việc định Nó sẽ không bao giờ được chấp nhận đâu.
Trong trường hợp ngược lại ý tưởng sẽ vẫn chỉ thuộc riêng về những người đề xuất ra chúng. Đó có thể là một sự chuyển địch trong “hương vị của ý tưởng” (một kiểu ý tưởng được nảy sinh). …Nếu chúng ta tăng tiền phạt và thời gian phạt tù, chúng ta sẽ giảm được số tội phạm.
Khoảng cách từ nhà đến chỗ làm cũng bằng nhau. Hãy tưởng tượng một cách lạc quan. Ở đây, tôi không muốn sa đà giải thích tại sao người Nhật không thuộc tuýp người sáng tạo.
Những dẫn chứng trên nói lên phần nào sự đối chọi trong cách hình thành nên ý tưởng của những ngườl phương Tây và người Nhật. Xin hãy đưa ra những đề xuất chính. Có một lần tôi đã mất bốn phút để tắt tiếng kêu của một chiếc đồng hồ trong phòng tôi trong khi nó không hề kêu.
Cả hai bên bắt đầu với những vị trí đã được thiết lập sẵn. Khoảng cách từ nhà đến chỗ làm cũng bằng nhau. Chúng ta sử dụng một ý tưởng để đạt được giá trị tiến triển.
Đôi khi, trong những cuộc họp, mọi người nên dùng chiếc mũ đỏ tại thời điểm bắt đầu để nghe cảm xúc của mọi người, và tại thời điểm kết thúc để xem lại liệu mọi người đã có cảm nhận khác về sự việc. Đề xuất được điều chỉnh, phát triển và tăng thêm tính khả thi. Nếu có thể, bạn cứ thể hiện hết khả năng của mình, nhưng bạn phải tuân theo luật.
Trong rất nhiều trường hợp, những người có tư duy cẩn trọng đã rất ngạc nhiên khi họ khám phá ra rằng họ cũng là những ntười tư duy rất sáng tạo khi học sử dụng chiếc mũ xanh tư duy. Sự hối thúc tiến hành công việc theo một cách tốt hơn nên được xem là nền tảng của tất cả những suy nghĩ của chúng ta. Chiếc mũ đỏ được sử dụng lúc này nhằm để mọi người nêu tên cảm xúc của mình về những lựa chọn có thể.
Cũng có thể là do nền văn hoá Nhật Bản không xây dựng dựa trên sự khẳng định cái tôi giống như ở phương Tây (tranh luận chính là cách khẳng định cái tôi của mình). Tôi nhận thấy rằng đó là một tình huống không phân thắng bại. Người nhạc trưởng, nếu muốn, có thể tạo nên một dàn đồng thanh.
Tất cả mọi hành động đều được đề xuất để thực hiện trong tương lai. Chiếc mũ vàng cũng là chiếc mũ của sự kiến thiết và sự phát sinh. Tất cả chúng ta đều hiểu rằng những cuộc đàm phán này được diễn ra theo quan điểm phản đối sự nghi ngờ.
Có lẽ là không có ai. Chúng ta đưa ra những nhân tố, nhưng quyết định cuối cùng do cảm xúc quyết định. Sau đó, chiếc mũ vàng tư duy có thể giới hạn dần tính khả thi của viễn cảnh bằng cách xem xét tất cả những khả năng có thể xảy ra.