- Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn. Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. Nó sẽ không bao giờ mọc trong khu rừng này.
Điều này cũng không có gì là lạ. Một lần nữa họ lại ôm lấy nhau thật chặt. Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối.
Vì thế ta luôn phải đảm bảo rằng những bông hoa ly kia được ngủ vào ban ngày để chúng có thể ca hát vào ban đêm. Bà chúa hồ nghe thế liền phá lên cười. Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta.
Tôi sẽ dám bắt đầu lại từ đầu. Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích. Bằng không thì dĩ nhiên là Merlin đã lừa dối anh.
Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao. - Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Jim không muốn tiếp tục kể thêm về chuyện mình nữa nên quay sang hỏi Max:
Chẳng ai thèm cắt bớt những nhánh cây già cỗi, vì thế không thể có một tí ánh sáng nào nơi đây cả, và cây không thể tươi tốt được. Nhưng ta chưa hề nhìn thấy rễ của cây bốn lá nào trong khu rừng này cả. biết đâu ông ta đang cố tình gạt mình.
Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. BÍ MẬT THỨ 6: biết quan tâm, để ý những điều nhỏ nhưng cần thiết. - Dĩ nhiên rồi! Còn ai khác hơn là Sequoia nữa đây.
Không cần phải nói thêm gì nữa, ngôn từ thường không cần thiết giữa những ngườibạn tâm giao, tri kỷ. Nghe xong những lời thần Gnome nói, Sid lặng im suy nghĩ. Và có lúc tôi đã phải nhận thức ăn thừa từ những người hàng xóm tốt bụng.
Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất. Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại. Một hôm ông tụ tập tất cả các hiệp sĩ của vương quốc tại vườn hoa trước lâu đài và nói:
Sau khi nói chuyện với thần Ston, Nott chán nản bỏ đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Morgana rất hiểm độc. Chẳng có một cây bốn lá nào mọc được ở đây cả.