Nếu ai xem nhẹ vấn đề thể diện thì bản thân họ không thể nào tôn trọng thể diện người khác và cũng không có ai bán thể diện cho họ. Đấy thật là ngoài tình lý, mà lại có tình lý, chế diễu mà thôi, cười rồi bỏ qua. Nghị chắc là có quan hệ với tính tình phóng khoáng, hài hước của ông chăng? Tóm lại, trong quan hệ xã giao, tự trào là linh đan kỳ diệu hiếm có.
Bà nhà đuổi ông là không đúng nhưng nếu ông làm náo loạn thì người ta có Cuối đời Thanh, phái giám Lý Liên Anh tâm địa hiểm độc nhưng trong trường hợp không tổn hại quyền lợi của Thái Hậu Từ Hi và của bản thân thì vẫn làm bộ người thiện, chiếu cố thuộc hạ. Một số người không chú ý đến sở thích của mình, thậm chí họ không biết mình thích cái gì.
Cho nên nói về biểu hiện bản thân mà không nói về phẩm chất, phong độ thì làm hại anh. Cứ như vậy kéo dài hơn 10 ngày, quân Hoàng Cân vây thành coi là chuyện thường bèn nằm lăn trên mặt đất không thèm làm gì cả. Có một số học sinh tinh quái dùng phản bác thầy giáo hay khiêu khích thầy giáo khiến thầy tuôn ra tuyệt học.
“Phủng” người khác là biện pháp mà xưa nay gọi là đề cao lẫn nhau. Dưới đây là một ví dụ khác. Bách chiến kỳ pháp, Nhược chiến viết: "Phàm đánh nhau nếu địch đông ta ít, địch cường ta thực thì ta phải cắm nhiều cờ xí, tăng số bếp tỏ ra vẻ cường hơn địch, khiến cho địch không biết được nhiều hay ít, cường hay nhược thì địch sẽ không khinh suất đánh ta, ta có thể đánh nhanh chóng toàn quân không bị hại.
Cho nên tự trào phải là người thông minh trong người thông minh, cao thủ trong cao thủ. Có người cho là hoang đường nhưng thực tế có thầy giáo nam không chịu được nỗi khó chịu đó bèn từ chức. Tư Mã Như và Trác Văn Quân rất mừng, nhận tiền trở về Thành Đô sinh sống.
Có một nhà láng giềng hơn 10 năm trước từ quê ra thành thị, chồng làm công nhân vệ sinh, bị dân thành thị gốc khinh thường. Lời nói đó là anh Lý có thực tế, anh Trương đã từng làm hỏng đồ vật của người khác mà không công nhận, lại đổ lỗi cho người khác cuối cùng bị vạch mặt. Ông Khải Nhan Động có câu chuyện như sau: Lưu Thể và cháu là Lưu Huyền đều rất có học thức nhưng phạm pháp bị bắt.
Nếu như anh muốn thăm dò họ thì họ thành lũy tầng tầng lớp lớp anh không có cửa vào. Quán nhỏ này có gì đán giá đến thế duy chỉ bà chủ quán thật thân thiết khó quên. Vốn là đầu cơ người khác mà lại rất có trí tuệ phong độ.
Cậu Vương và cụ Chu cùng công tác trong một phòng. Những người không thích môn học này cũng ngồi hàng sau. Người e ngại ảnh hưởng tiền đồ của mình thì vạch rõ giới tuyến.
Đó là một biện pháp vẹn toàn. Trong cuộc đấu tranh giữa Quang Tự và Từ Hi, Lý Liên Anh luôn luôn đứng trên lập trường thái hậu Từ Hi nhưng bề ngoài thì tỏ vẻ đồng tình sâu sắc với Quang Tự. Dù rằng anh không tìm ai cả, nhưng chắc chắn đối phương rất cảm kích anh.
Ông tựa hồ như không nghĩ ra được từ hội để diễn đạt cách suy nghĩ của ông. Nam giới một khi tình cảm bùng nổ thì thường không đếm là hậu quả. Leo lên nói nhà tất thấy rõ trong nhà, đọc được ánh mắt tất