Có khoảng cách nào không, giữa lòng tin và sự đa nghi? Có lý do nào chính đang hay công bằng không khi chúng ta còn chần chừ chưa chịu đổi từ phái yếu sang quý cô? Dĩ nhiên không phải mọi phụ nữ nào cũng gọi là quý cô quý bà được. Sau đó tôi hỏi anh ta thêm một loạt câu hỏi nữa, nhưng tình hình vẫn không khả quan hơn tí nào. Jim là một nhà báo, nhà văn rất được công chúng mến mộ.
Tôi luôn chú ý đến những người rụt rè, ít nói, quan sát từng phản ứng nhỏ của họ đối với đề tài đang được bình luận sôi nổi. Ông không làm nghiêm trọng hóa những vấn đề vốn đã phức tạp. Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán.
Họ sẽ không nói! Và ta sẽ phải độc tấu với những câu hỏi không có câu trả lời đúng nghĩa. Đặt câu hỏi như thế nào cũng là một bí quyết giao tiếp. Nghĩa là, bạn càng thích thú, càng quen với nó bao nhiêu thì bạn sẽ làm tốt bấy nhiêu.
Nhưng đồng thời có nghĩa là nghề nghiệp và danh tiếng của thầy cũng ảnh hưởng theo đấy ạ! Nhưng không phải ai cũng tốt bụng như thế. Ở lứa tuổi 80, hay 90, thậm chí 100, người ta có cả một kho tàng kinh nghiệm.
Anh sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi của tôi về cuộc sống, về công việc ca hát một cách chân thật, không chút gượng gạo hay sáo rỗng. Đừng dại dột gây nên không khí căng thẳng hay ngượng ngùng vì những điều cấm kỵ mà bạn đề cập không đúng chỗ, đúng đối tượng. Thế là tôi lọt xuống luôn.
Nói là đi buôn cho oai chứ thật ra toàn bộ số hàng chỉ là một thùng gỗ đựng sách giáo khoa… của người khác. Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb… Không có âm nhạc, không có giọng nói của phát thanh viên, không có những tiếng bit, chỉ có nó được quyền truyền qua làn sóng.
Ông ấy đồng ý mua một bộ sách. Tại sao vậy? Một cô gái vừa đổi nghề. Mà từ nào cũng chỉ có một âm tiết: Có.
Còn ở đây đều là người lớn cả. Khán giả thấy tôi đột nhiên biến mất. Anh ấy trả lời: Một người tên Boom-Boom Giorno điện thoại cho tôi.
Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt. Chỉ cần một cái micro nhỏ bé, ông có thể khuấy động cả một hội trường. Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn.
Anh không giả tạo, không hài hước một cách khiên cưỡng. Ở nhiều lĩnh vực khác, người ta cũng hay dùng hình thức này để hỗ trợ song song với việc nói. Thậm chí khi được gọi là một Cái đầu biết nói, tôi vẫn nghĩ rằng tôi đã thành công trước hết là nhờ biết lắng nghe.