Cho dù ở bất cứ tình huống nào đi nữa, phái nữ cũng không được phép đi trước phái nam. Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai.
Tôi đã học hỏi điều này từ Sinatra. Đây sẽ là một cuộc gặp gỡ giữa Hội Liên Hiệp Luật Sư Quốc Gia và Hiệp Hội Sĩ Quan Cảnh Sát. Thật ra nói trước công chúng rất thú vị, vì ta hoàn toàn được làm chủ câu chuyện.
Hoặc nếu thoáng thấy người quen ở gần đó, ví dụ bạn đó tên là Stancey chẳng hạn, thì bạn có thể hô lên: Stacey này, bạn có biết Bill không?. Có lúc rút lui thì hẳn sẽ có lúc bạn muốn quay trở lại nhóm trò chuyện cũ. Khi thấy được điều đó, ngay lập tức tôi có thể lái câu chuyện về quá khứ.
Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi. Tôi không phải lo gì cả. Trong quý vị đây có ai thích sống ở Butte Montana không?
Nhưng nó quan trọng đối với ta và ảnh hưởng trực tiếp đến những người ngồi nghe ta nói. Một con người tài năng hết lòng đam mê nghề nghiệp. Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau.
Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra. Ba đứa chúng tôi Herb Cohen, Brazie Abbate, và tôi có một cậu bạn cùng lớp tên cúng cơm là Gilbert Mermelstein, nhưng chúng tôi quen gọi là Gilbert bằng cái tên thân mật là Moppo hơn. Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện.
Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật. Jim hơi lúng túng có vẻ không hiểu, anh ấy cám ơn lại tôi rồi ra về. Cuộc trò chuyện tự nhiên và chân thành như thế thì mới thích chứ! Dĩ nhiên nó không chữa được tật nói lắp, cũng không thay đổi được xuất xứ của một anh chàng nhà quê, nhưng nó giúp bạn tạo được lòng tin ở người đối diện.
Nhiều người thích dùng các thuật ngữ nghe có vẻ thời thượng chứ không muốn dùng những từ quen thuộc bình thường. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau. Có thể quý bà ấy đã thua trong cuộc đánh cược, nhưng có một điều chắc chắn là: Bất cứ lúc nào tổng thống Coolidge mở miệng nói ra một điều gì đó là ngay lập tức tập trung sự chú ý của tất cả mọi người!
Chàng trai ở đầu dây bên kia mừng quýnh lên, cám ơn tôi rối rít. Và những lời nói mãnh liệt của ông có lẽ sẽ mãi mãi không phai đối với các sinh viên trường Harrow, ngày 29/10/1941: Không bao giờ nhượng bộ - không bao giờ - không bao giờ - không nhượng bộ trước bất cứ thế lực nào dù lớn lao hay nhỏ bé, khổng lồ hay vặt vãnh. Tôi nghĩ rằng chỉ có Joe cha mới biết phần còn lại của câu chuyện.
Tối đó chúng tôi buộc phải kéo dài chương trình thêm 15 phút nữa. Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50. Anh sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi của tôi về cuộc sống, về công việc ca hát một cách chân thật, không chút gượng gạo hay sáo rỗng.