Ông chủ đuổi nhân viên cũng làm ra bộ nhăn nhó đau khổ thì mới giảm thiểu lòng bất mãn của người bị cho thôi việc. Từ đó không có điện chúc mừng nữa. Nếu khi nói năng đã tổn thương lòng tự trọng của đối phương, chạm vào vết thương âm thầm của đối phương thì sẽ gây ra tình thế nguy hiểm.
Những người không thích môn học này cũng ngồi hàng sau. Bà nhà đuổi ông là không đúng nhưng nếu ông làm náo loạn thì người ta có Cho nên có thể nói rằng thị ý là thao túng tri giác của đối phương.
Tạo ra cơ hội tiếp xúc thân thể đối phương một cách tư nhiên. Ông lập tức trấn tĩnh lại nói tiếp: đã qua thời kỳ chạy rô đa". Thái độ của người cảnh sát không cương quyết lắm, người nọ bèn đi đến phía anh cảnh sát.
Ví dụ trong đối thoại, mắt anh chăm chăm nhìn vào một bộ phận thân thể nào đó của đối phương. Nhiều người sùng bái danh nhân, cúi đầu lắng nghe lời danh nhân, các cung tuân thủ. Thạch Hiển là người nham hiểm, lúc nào cũng lo có người nói xấu ông với hoàng đế, làm bất lợi cho ông.
Trác Vương Tôn cũng muốn kết giao với Tư Mã Tương Như để thơm lây, nhưng tâm lý con buôn của ông rất sâu đậm cho nên mời Tư Mã Tương Như thành ra mời quan huyện Vương Cát, còn Tư Mã Tương Như dược mời tháp tùng quan huyện. Người gác cổng khách sạn chạy theo tôi lên thang máy kéo lại hỏi tôi là ai, khiến cho tôi rất khó chịu. “ Tôi thật sự hơi sợ, nghĩ trong bụng thôi thì phẫn nộ.
Cơ quan hành chính đưa các bộ trưởng, viện trưởng làm cố vấn tư vấn quyết sánh khiến cho họ chức cao mà vô vị, đó là thủ đoạn minh thăng ám gián. Dù khi hổ không ở cạnh cáo nhưng biết cáo thân với hổ nên cáo vẫn ung dưng tự tại trọng rừng. Tuy nhiên trộm danh tiếng người khác, lừa trời dối đất thì đáng phải trừng phạt.
Trần Hữu hương thua trận mà chết. Đại nhân không cần lo nghĩ về ông ta nữa”. Trần Dĩnh rất cảm động vừa khóc vừa nói: “ Cháu đi Mỹ đi.
Thế là kế hoạch làm khó dễ đối phương của nàng thất bại. Trong tranh chấp nội bộ gia đình Tăng Hiến Tường đã tỏ rõ tình người mặn nồng, lại có công phu thâm hậu lúc đỏ, lúc đen thích hợp tình huống. Thế là đã vượt ra qũy đạo vợ chồng trò chuyện rồi, không còn đạo lý nữa.
Trong khi lo lắng, Vương Hổ bất giác viết một chữ An lên một cáo trạng. Thời Tống, Lã Mông Chính đã ba lần làm thừa tướng. Ngoài nhân tố ham lợi ra, con người đều rất phấn khởi khi có người dâng món ăn tận miệng, chia thịt mang đến tận nhà.
Trong số công văn đang phê duyệt, Vương Hổ tình cờ thấy một tập cáo trạng tố giác viên chủ bạ ăn hối lộ trong lòng lại càng lo lắng bất an. Tốt nhất là thỏa mãn thói khoa trương này của họ, họ sẽ không dại dột trở thành kẻ thù của anh. "Cha này, hôm nay cha của cậu Vĩ đưa nó đi chơi".