James cảm thấy nhẹ nhàng hơn khi hiểu rằng khó khăn của mình rồi cũng sẽ có giải pháp khắc phục. Thật ra, chẳng phải họ phụ thuộc vào nhau đến mức có cùng mọi chọn lựa. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy.
James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc. Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Thế nhưng khi báo cáo kết quả, tớ suýt đánh rơi cái gạt tàn thuốc khi nghe cô ấy báo cáo về những điều đã cam kết nhưng lại không nằm trong thẩm quyền của mình, đồng thời còn tự ý liên hệ với những người hoàn toàn không nên đặt mối quan hệ.
Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn. Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Josh cảm thấy lo lắng vì e ngại sắp phải đón nhận những điều tồi tệ nhất. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
Khi về đến nhà, James quyết định là sẽ phải thay đổi. Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James. Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó.
Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Anh mỉm cười khi nghĩ đến Jones - một người anh họ, một người bạn, và cả một người thầy tuyệt vời của anh! Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này.
- Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? - Jack tỏ ra rất thú vị với những điều đang xảy ra. Thật ra, chính tôi mới là người gây ra những việc đó.
Tớ nói rõ những điều tớ mong đợi, những điều cần phải tuân thủ và những điều cô ấy có thể tự ý quyết định. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu.
Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Vì cậu đã ghi chú lại mọi thứ, nên khi cần cậu có thể tham khảo rất nhanh. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.