Một dòng ký ức về người cha thân yêu như dòng thác trào về. Nhưng trong chương trình của tôi, điều này làm cho Stevenson trở nên rất tuyệt vời. Ông bà Andrew trước đây sống ở Ý, sinh ra từ đầu thế kỷ 20 thời mà phương tiện đi lại còn là những cỗ xe ngựa.
Dù không ngồi vào ghế khách mời trong chương trình của tôi, bạn cũng nên rút kinh nghiệm từ họ. Các bạn có biết vì sao không? Vì bài hát này hơi thảm thiết…? Nghe thế Sinatra mới chịu đồng ý.
Và anh không giấu cảm xúc chân thật của mình. Câu chuyện ấy giờ đây đã trở thành kỷ niệm. Đừng quên ghi âm giọng nói của chính mình.
Sinatra nói, Không, dĩ nhiên là không rồi. Tất cả chúng ta đều có ông bà, cha mẹ. Như thường lệ, chương trình được truyền thanh trực tiếp từ 23 đến 24 giờ đêm.
Quả thật anh ta trình bày rất lưu loát về tàu thuyền, bến cảng, cước phí vận tải biển… về tất cả những thứ mà tôi chưa hề biết và cũng chưa hề quan tâm đến. Đầu tiên, rất đơn giản, hãy chú ý những từ ngữ phát ra từ cửa miệng. Họ đến để bày tỏ niềm tiếc thương vô hạn đối với sự ra đi của một người đáng mến.
Thang máy lại ngừng hoạt động, nên không thể nhờ sự trợ giúp của những người bên dưới. Và nếu không vừa ý việc gì thì hãy nói ngay, chớ thiên vị bất kỳ ai, đó là một đức tính cần phải có nếu muốn tất cả mọi người đều nể trọng bạn. Câu chuyện sẽ được tiếp nối sống động hơn.
Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi. Ngày 20/01/1961, vị tổng thống mới này đã khuấy động được lòng người dân Mỹ, giữa lúc đang bước vào một thập niên mới sau giai đoạn khó khăn ở những năm 50. Tôi uống cà phê và thật nhiều nước để không bị khô cổ họng.
Tin tôi đi, tôi biết điều này rõ lắm. Ông bà Andrew trước đây sống ở Ý, sinh ra từ đầu thế kỷ 20 thời mà phương tiện đi lại còn là những cỗ xe ngựa. Biết thói quen này, một người bạn khác đã có thử đếm số lần nói Bạn biết không của anh ta trong suốt cuộc gặp gỡ kéo dài 20 phút.
Không biết lúc đó anh ấy có điều gì bực bội hay phiền muộn, không hiểu anh ấy có thích chương trình này hay không? Anh ta đã ăn tối hay chưa? Tóm lại là tôi không thể đoán được lý do là gì mà sự thể lại ra thế này: Điều này rất quan trọng. Trong một căn phòng ồn ào náo nhiệt, dù giọng nói của bạn lớn cỡ nào cũng sẽ bị lấn át đi.
Lần đầu tiên và lần duy nhất trong đời, tôi thấy Jim ngồi lên ghế bành còn té lên té xuống. Khi tôi còn ở lứa tuổi đôi mươi, những người nổi tiếng thời đó là Frank Sinatra, Glenn Miller, Joe DiMaggio, hay như Franklin Roosevelt. Ông nói: Chúng ta chưa từng gặp nhau, nhưng ngay lúc này tôi có thể nói rằng anh là một người có cá tính đặc biệt.