Những định nghĩa có thể sai hoặc đúng, hay hoặc không hay. Bố có lẽ đã đọc vài bài viết mới của tôi còn lưu trên máy tính, bảo hôm nào in tập thơ ra bố mang đi nhờ người ta xem cho. Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao.
Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh. Sống là gì nếu không có khoái cảm. Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết.
Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì. Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế.
Sau đây là một số dữ kiện. Bác tôi bảo: Chào chú đi con. Đầu mùa hoa sữa nở rộ khắp nơi.
Hai khoang thiện, ác. Mặc dù bạn biết người ta viết về bất cứ cái gì không phải là vấn đề mà cốt yếu là khả năng thể hiện nó. Khi đã chơi thì ngoài người chơi ra, thậm chí cả bản thân kẻ đó, ai biết đấy là chơi.
Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra. Cũng như với cuộc đời này. Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông.
Thế hệ chúng tôi, cũng đang thế, dù gặp nhau hàng ngày. Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông. Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết.
Biết chỉ để biết mà thôi. Đằng này… Cái giấc mơ ấy là của mình. Và cũng không làm ấm lòng những đứa trẻ ngoan.
Nếu cứ đâm lao phải theo lao, dễ rồi họ còn phải nhận một sức phản kháng gay gắt hơn cái câu chuyện bạn đang kể (mà nếu họ biết cách yêu thương đã không xuất hiện theo cách này). Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá. Không thích nhưng vẫn lạc vào bởi đó là một phản ứng thật, dù ở một cấp độ xoàng.
Mọi người ai cũng lo cho tôi. Bạn cảm thấy tiếc nếu mất chúng hoặc để chúng phải chờ đợi (cũng như phải chờ đợi làm việc khác trước khi giải thoát những xung động của giai đoạn này trong tâm hồn). Bạn vừa nghe vừa kiểm kê lại những ý nghĩ hôm qua…