thiết đối với bạn, nên trong khoảng thời gian có hạn, những người xuất bản cuốn sách và tôi quyết định đưa khóa học đến gần nhất với bạn. Bây giờ khi bạn biết rõ hơn, bạn có thể giải thích cho họ: “Không, đó chính là vì anh luôn ca thán rằng cuộc đời anh toàn cái dở, tệ. Sự thể càng xấu đi nếu bạn không sẵn sàng để đón nhận hoàn toàn, bởi bạn đang luyện để vũ trụ không đem cho bạn thứ gì cả! Chuyện này dễ hiểu thôi: Nếu bạn không sẵn sàng để nhận phần của mình, phần đó sẽ đến với những ai sẵn sàng đón nhận.
Như vậy, mục tiêu cuối cùng của chúng ta là bắt tiền làm việc để phục vụ chúng ta, như chúng ta đã lao động vất vả để kiếm tiền, và điều đó có nghĩa là bạn phải tiết kiệm và đầu tư, chứ đừng biến hành động phung phí tiền bạc thành một nhiệm vụ phải làm trong đời. Vì vậy, để có thể thật sự tự do, bạn cần phải kiếm ra tiền mà không phải làm việc. Vì thế, quan hệ đó thực sự chỉ vì cá nhân, không phải vì người khác, hay ít nhất là vì cả hai người.
Một danh hiệu mang lại nhiều lợi ích hơn hẳn so với danh hiệu kia. Và trước khi tất cả việc ấy diễn ra, nếu tổng thống Tóm lại, thành công không phải là một “cái gì”, mà là một “con người”.
Viết sách thường là công việc của một cá nhân, nhưng nếu bạn muốn quyển sách ấy được hàng ngàn hay hàng triệu người đọc, công việc đó cần sự nỗ lực của cả một đội ngũ. Chúng tôi đã học và hiểu được anh ấy và tôi suy nghĩ khác nhau thế nào về tiền bạc. Rồi tôi bán lại một nửa cổ phần cho một công ty trong danh sách Fortune 500 với giá 1,6 triệu đô-la.
Thông thường, cách bạn hành xử trong một lĩnh vực sẽ là cách bạn hành xử trong tất cả các lĩnh vực khác. Dưới hình thức này hay hình thức khác, sự quan tâm chính là điều mà phần đông người ta sống vì nó. Vậy thì từ giờ trở đi, hễ bạn cảm thấy không thoải mái, thì thay vì rụt đầu vào chiếc mai rùa có tên “vùng thoải mái” như trước đây bạn vẫn làm, hãy tự khích lệ bằng câu: “Tôi phải lớn lên” và tiếp tục tiến lên phía trước.
Khi bật ti-vi, tôi thường xem các chương trình thể thao. Trại mang tính trải nghiệm cao. Bạn nghĩ thử xem, nếu những việc bạn làm đem lại hiệu quả như bạn trông chờ, hẳn là bạn đã trở nên giàu có và hạnh phúc rồi mới phải chứ!
Bây giờ bạn đã biết tại sao tôi tích cóp đất đai. Bạn nhận thấy rằng trí óc bạn liên tục sản sinh ra những suy nghĩ không ủng hộ cho thành công và hạnh phúc của bạn. Như tôi đã nói ở trên, việc làm giàu không phải cuộc dạo chơi trong công viên mà là một chuyến đi đầy những trở ngại, bước ngoặt, nhiều gian truân với vô số những khúc quanh bất ngờ.
Người giàu có nhiều tiền mà lại chi tiêu ít, trong khi người nghèo có rất ít tiền mà chi tiêu quá nhiều. Tôi còn phát hiện ra một điểm khác biệt lớn nữa giữa người giàu với người nghèo và trung lưu. Trước hết bạn phải ý thức được rằng chúng ta không cần cố gắng thoát khỏi nỗi sợ hãi của mình.
khi cha tôi trở về nhà và thông báo với cả gia đình: “Tôi tìm thấy miếng đất tốt. Cha tôi hay đấm nắm tay lên bàn và kêu: ‘Những cổ phiếu chết tiệt!”. Thay vì chế nhạo người giàu, hãy bắt chước họ.
Thế nhưng anh cứ phung phí, cho mượn hoặc mất, hoặc đầu tư sai lầm hết. Nguyên tắc này vẫn đúng nếu bạn đảo ngược lại, nghĩa là những người khác sẽ tác động đến bạn hoặc tiêm nhiễm cho bạn. Vậy thì hãy quẳng gánh lo đi và bắt đầu làm giàu!