- Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Áp dụng mức độ này khi bạn cần thu thập thêm thông tin trước khi tiến hành ra quyết định.
Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách. Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt. Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi.
Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Cậu ta cũng đã làm rất đúng. Anh thành thật chia sẻ với Jones những sai lầm mà các nhân viên của mình đã gây ra.
Sự khác biệt lớn nhất mà James tự nhận thấy ở bản thân mình đó là anh không còn phải ngồi lì trong văn phòng suốt cả ngày để giải quyết một khối lượng công việc đồ sộ, đồng thời anh đã tạo được thói quen khen tặng, động viên và lắng nghe nhân viên nhiều hơn để tìm ra những giải pháp tốt hơn cho công việc. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý.
Chúng thật diệu kỳ mà cũng thật giản dị! Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Đã đến lúc cần tìm đến Jones.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầu James vẫn còn nhớ nét mặt tỏa sáng vì tự hào của Jessica khi cô ấy bước vào văn phòng anh để báo cáo công việc.
Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi. Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Một sự khác biệt không nhỏ tí nào.
Có lẽ cô ấy cần được hướng dẫn nhiều hơn mà thôi! Tất cả là nhờ ở nghệ thuật ủy thác công việc đơn giản nhưng lại vô cùng hiệu quả. James không còn phải làm việc quên ăn quên ngủ nữa.
James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Anh cũng muốn tỏ ra tế nhị để không làm cô bị thất vọng, nhưng quả thật kết quả hoàn toàn khác với những gì anh mong đợi. Trước đây, anh có thói quen khui một chai bia và ngồi vào ghế bành rồi nhắm mắt lại.
Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai. Áp lực công việc trước kia từng có lúc bám chặt lấy anh đã dần tan biến tự lúc nào không rõ, bởi giờ đây anh cảm thấy thoải mái với phong cách làm việc mới mẻ và tích cực này. Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.