Xưa kia, trong một xã hội hay tranh chất và với những con người thích sống đơn lẻ, câu này có vẻ được ưa chuộng. Thật ra Sinatra không hứng thú lắm với các phương tiện truyền thông đại chúng, và nhất là lại không thích được các phóng viên săn tin phỏng vấn này nọ. Harvey Mackay, chủ tịch và quản lý chính của tập đoàn Mackay Envelope Corporation (Mineapolis), là vị khách mời đặc biệt trong các chương trình của tôi trên cả radio lẫn truyền hình.
- Mitchum này, anh nhận xét gì về những bộ phim do John Huston làm đạo diễn? Anh là người hăng hái nhiệt tình hơn hẳn những ứng viên khác. Một trận động đất ở Châu Phi đối với bạn cũng đâu có khủng khiếp bằng cái mụn nhọt ở cổ, đúng không nào? Hãy nghĩ về điều này khi bạn trò chuyện với ai đó.
Và anh không giấu cảm xúc chân thật của mình. Nhờ vậy mà phong cách hài hước của Bob rất đa dạng và phong phú. Dù không biết chính xác bao nhiêu phần trăm, nhưng tôi thừa nhận rằng hơn phân nửa các cuộc trò chuyện của phần lớn chúng ta là dành cho công việc.
Điều này quan trọng bởi nó hứa hẹn cuộc họp sẽ diễn ra nghiêm túc, hiệu quả. Cả Lasorda lẫn Clinton đều là những người có tài ăn nói tuyệt vời. Giá mà bạn có thể hiểu được hoàn cảnh của tôi lúc đó! Tôi lo sốt vó.
Joe và tôi thay phiên nhau tường thuật trực tiếp trận bóng theo cách đó cho đến hết hiệp một. Chỉ có mây, có gió, có mặt trời, có tôi và chiếc máy bay của tôi… Điều này làm tôi chợt nhớ đến một câu chuyện vui nhỏ.
Trong một bữa tiệc, mọi người đang bàn luận về đề tài sức khỏe và ai cũng có những nỗi ưu tư riêng. Hôm ấy thị trưởng Cuomo: Ông sẽ nói về vấn đề gì trong hôm nay hả Mario?. Thái độ hào hứng, cởi mở.
Cách đây vài năm, tôi được mời làm người dẫn chương trình trong một buổi họp mặt trưa của những quan chức lãnh đạo ở New York. Câu hỏi rất rõ ràng. Một nguyên tắc cơ bản khi nói chuyện với những thành viên trong gia quyến người mất là: Lựa lời mà nói.
Nếu bạn là một cô gái, bạn vẫn có thể tha hồ trò chuyện với các anh bạn ở một bữa tiệc thân mật. Một trong những câu trả lời tệ nhất là: Miễn bình luận. Trong ngành công nghiệp địa ốc, người ta thường nói ba từ quan trọng nhất là: Vị trí, vị trí và vị trí.
Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài. Sam kể cho khán giả nghe về một thời niên thiếu cơ cực, về người cha nghiêm khắc luôn muốn anh trở thành một thầy giáo. Bên cạnh việc tích cực và hăng say luyện nói, ta cần xem trọng hai yếu tố sau: Quan tâm chân thành đến người đối diện và sự cởi mở về bản thân.
Sam kể câu chuyện này vì hôm ấy hầu hết khán giả là những người thuộc tầng lớp lao động. Tôi kéo cái micro sát vào miệng và nói những tiếng đầu tiên trong nghề phát thanh của mình: Ngôn ngữ điệu bộ là như thế.