Có lẽ câu nói đó còn vì nhiều dồn nén khác. Bác hy sinh cho cháu ít thôi, quan tâm đến cháu ít thôi để san sẻ cho họ nhé. Vì sự mệt mỏi vì những nỗi lo của họ.
Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán. Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy. Mẹ bảo để mẹ đi xem chung kết.
Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Dần dần, tôi đâm ra còn lảng tránh chúng và giữ vẻ đạo mạo đầy cổ hủ.
Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật. Nàng nằm nhớ người yêu cũ.
Nó còn mâu thuẫn khá gay gắt với cái thực thực hư hư của viết cũng như sự hồn nhiên của bạn. Tôi biết là tôi rất khỏe. Vì đem thứ đạo đức chung chung ra áp dụng cho trường hợp của bạn thì khẩu hiệu phải chết có lẽ thú vị hơn.
Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác. Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ. Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động.
Trơ ra một khoảng trống nhìn xuyên qua thấy một khu vườn rồi chếch ra cả ngoài con đường nhựa lở loét. Và dần hình thành được nhiều cái trong đầu. Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.
Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết. Thế bác đi du lịch, đóng cửa hàng lại, mặc kệ con cháu một thời gian. Bác trai bảo: Cháu nó vừa mời rồi.
Con người luôn biết sáng tạo. Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây. Đây chỉ là một sự sống sót qua vài cạm bẫy đầu tiên.
Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy. Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông. Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin.