Ánh mắt là trọng điểm chú ý nhất trong nét mặt. Nếu như phát hiện có trộm cướp mà không bắt thì xử lý tội cố Anh ta bèn hỏi chủ hiệu: "Đây không phải đồ da thật” Chủ hiệu mỉm cười, mặt không biến sắc, lấy từ trong quầy ra một chiếc túi cho anh ta xem.
Bác sĩ đi mổ rồi, một ca cấp cứu nghiêm trọng, chưa xong. Dùng thường xuyên thì nhất định lộ tẩy, bị người ta mắng là xạo Đại đa số ai cũng thích người đã nói tất làm, rất ít người rộng lòng thông cảm những nguyên nhân khiến cho anh không thể làm được. Nếu như anh phụ họa một cách dè dặt: "Đúng vậy, cậu nay đúng là như thế”.
Đúng vào lúc nguy cấp nhất bỗng thấy một cửa hiệu cho thuê kiệu hoa. Trong lời lại có lời, cơ bản có hai công cơ bản. Khi người ta hỏi ý kiến của anh đối với một chước tác, một bộ phim hay một bản nhạc nào đó có thể anh không biết đến thì anh có thể nói: "Tôi thích những tác phẩm trước nó vì chúng Pristine hơn.
Catter nhận thấy không có hy vọng tranh chấp bằng thực lực bèn toan tính dùng mưu kế. Chàng vui vẻ nói: "Filder à, nơi đó phong cảnh tuyệt vời, có phải thế không thưa cô". Tim người đều bằng thịt.
Cách vận dụng phản ngữ này tương đối điển hình trong các cuộc đấu khẩu giữa các bạn tình nam nữ. Nếu xử lý thỏa đáng thì anh sẽ nhanh chóng gia nhập vào hoàn cảnh mới. Anh nên làm cho họ vui vẻ, nói vài câu ca tụng họ.
Công Thúc Đoạn thấy anh vẫn không có phản ứng gì càng không còn sợ gì nữa, tích lũy lương thảo, sắm sửa vũ khí, tăng thêm bộ binh và chiến xa chuẩn bị tiến đánh thủ đô cua Tranh Công và đã hẹn với mẹ làm nội ứng. Có một vị giáo sư ngoại quốc tự xưng là "Trung Quốc không" (chuyên gia về Trung Quốc cái gì cũng biết) khi giảng bài cho học trò đã nói: “Người Trung Quốc gọi đồ vật là ,đông tây" như bàn ghế, phích nước, ti vi. Kính Nhất Đan vừa hớn hở, vừa thấy khó khăn.
Pharasi: "Thưa Ngài Đặng Tiểu Bình, cha tôi đã 76 tuổi nếu tôi nói với cha tôi rằng cha đã già yếu rồi tất ông sẽ đánh tôi một bạt tai. Cho nên kẻ dùng mưu kế che đậy thường dùng phương pháp dương đông kích tây. Nhưng việc đó vân không làm cho Napoleon động lòng.
Nếu anh muốn được họ trọng vọng thì phải trổ tài khiến cho họ cảm thấy anh không phải là kẻ tầm thường, được thế anh sẽ dễ dàng đặt quan hệ với họ. Hai nhà lại hòa hảo như cũ Vợ trách móc mấy câu, lời qua tiếng lại cãi nhau.
Ông Trần căm giận muốn phá cửa cho hả giận. Người ta bèn đưa giấy bút đến, cụ bèn vẽ nguyệch ngoạc 5 chữ lớn: Tôi là Trương Trường Sinh. Một hôm, ông Đậu giả vờ vô tình nói muốn xuống Giang Nam chơi, viên hoạn quan vội vã nói rằng: “Tôi viết cho ông mấy bức thư bảo các quan đia phương chiếu cô' ông".
Sáp đến ngày tế trời rồi. Hoàng đế không hiểu bèn hỏi vì sao. Để kết thúc tranh luận, mở lối thoát cho thầy, cậu học sinh nói khéo: “Nếu như thầy nói đúng thì em quả là sai rồi".