- Những kẻ đó muốn nói gì khi bảo nhà vua đang chờ chúng ta trên các tường thành? – Cháu đã tiếp thu những bài học làm giàu rất tốt. hãy trả tiền cho chính cháu trước tiên.
Ông đã thấy vua Nebuchadnezzar ngồi trên cỗ xe ngựa lộng lẫy đến xem hành hình. Cuối cùng, bà Sira lên tiếng bằng một giọng nói lạnh lùng: Đừng bao giờ chủ quan tin vào sự hiểu biết nửa vời của mình để phó thác của cải vào cái bẫy đầu tư do chính mình giăng ra.
Thế mà bây giờ ông lại bảo, ông cháu là một nô lệ khốn khổ ở Babylon! Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành. Tôi phải lấy lại niềm tin tưởng của những người tôi quen biết.
Người bạn mua gia súc của chúng ta cũng vậy, đáng lẽ anh ta có thể thu được một khoản lợi nhuận rất lớn nếu thực hiện ngay việc mua bầy cừu. Dần dần, tôi đã thanh toán xong tất cả các món nợ, và có thể ngẩng cao đầu, tự tin lấy lại uy tín của mình như ngày nay. Ôi chao! Những người khách viễn du vẫn thường nói là chúng ta đang sống trong một vương quốc giàu có nhất trên thế gian, nhưng tiếc thay, cả hai chúng ta không nằm trong số những người giàu có.
Nhưng có một điểm quan trọng mà các bạn thường không biết, hay không nghĩ đến. Một vài tiếng xì xào ngạc nhiên nổi lên và lan dần trong đám thực khách, còn Tarkad bắt đầu chú ý lắng nghe. Anh Rodan à! Bây giờ, anh đã may mắn sở hữu được năm mươi đồng tiền vàng.
– Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu. Con ngựa vẫn chạy băng băng trên con đường quen thuộc, còn Rodan, anh không thể nghĩ gì khác ngoài những dự định về năm mươi đồng tiền vàng đó. Bây giờ, con xin hoàn lại cha một túi vàng của Nineveh có cùng một trọng lượng như nhau.
– Chàng thanh niên chán nản đáp Tôi đã phải làm lụng vất vả, tính toán cẩn thận và tích lũy trong một thời gian dài mới có được số vàng đó. Tôi mất việc, mất nhà và trong túi không còn một xu nào cả.
Không chỉ những người nghèo, mà ngay cả người giàu có cũng phải nép sát vào hai bên đường để nhường lối cho đoàn người nô lệ này. Arkad lại hỏi người đàn ông có thân hình khá mập mạp ngồi hàng thứ tư: Hãy cho tôi một cơ hội để làm hết sức mình và mang lại nhiều tiền bạc cho ông.
Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh. Do quá lo lắng, ông ấy đã đưa ra mức giá rất thấp so với giá thông thường rao bán một con cừu. Một câu chuyện mà có lẽ các bạn chưa hề nghe đến bao giờ.
- Con đã tiếp thu rất tốt những bài học của cha và cha đã thật may mắn khi có được một đứa con trai như con để giao phó tất cả tài sản của mình. Đợt cướp bóc lần đầu tiên, chúng tôi gặp may nên đã thu về vô số vàng bạc, tơ lụa và những hàng hóa có giá trị khác. Sau vài giây do dự, một người dệt vải thân hình khá vạm vỡ khiêm tốn đứng dậy và đáp: