Bắt đầu nghe những tiếng động khác. Hoặc họ vẫn khăng khăng là mình đúng. Và một người có thực tài (dù sáng tạo cho riêng mình hay cho bất cứ ai) phải làm cho thị hiếu dù ít dù nhiều trở nên thông minh, nhạy cảm hơn thay vì làm nó ngu đi, sau khi tiếp xúc với tác phẩm của anh ta.
Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại. Ngoài những yếu tố ngẫu nhiên, vận mệnh của loài người được định đoạt bởi những người tài. Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi.
Ba bố con đèo nhau về trên con đường cao tốc đông nghẹt. Cậu em bắt đầu giới thiệu cho tôi chức năng các loại máy. Phải có mối quan hệ.
Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu. Tôi ngồi đây, chẳng làm gì cả, chẳng bán mua gì cả, tôi đợi cô tôi. Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác.
Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào. Nhưng không phải lúc nào cũng mang theo giấy bút. Họ kinh doanh khách sạn.
Hãy cứ mâu thuẫn với nhau. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Thậm chí, có thể xuất hiện chút tò mò và hơi háo hức là khác.
Mực thước và tự nhiên. Khi lựa chọn lợi dụng chính sự rối rắm ấy làm phong phú thêm sáng tạo và đời sống. Và bạn có thể làm nhiều điều khi người ta sợ con chó ngao của bạn.
Và họ còn phải chui vào những chỗ bẩn thỉu hơn những bãi rác bẩn thỉu nữa. Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời. Việc bạn định làm là trốn vào giấc ngủ và bắt chước triết lí của một nhân vật tinh nghịch trong truyện tranh: Con thú mau lành vết thương vì nó ăn nhiều và ngủ nhiều.
Ăn xong lên giường nằm, nghỉ tí để chuẩn bị viết. - Đó là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn, ông ạ. Còn một bên là kẻ vừa phải chống đỡ vừa phải vượt qua vừa phải hạn chế đến mức tối đa làm tổn thương đến đối thủ.
Hay không được thấy hết những giá trị họ luôn có. Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên. Sẽ là đê tiện khi đòi hỏi lòng bao dung cho sự kém cỏi trong nghệ thuật.