Năm phút trước, chắc là tôi đã la lên: "Ông giữ lấy bộ đồ quý hóa đó của ông". Ông này cũng không ra ngoài lệ đó. Bạn muốn kêu món gì thì kêu, ăn xong rồi, bạn tính tiền lấy, rồi khi ra, đem lại quỹ trả.
Tôi chỉ cần hỏi ý họ, đãi họ có thể thống, là tôi muốn gì được nấy". Mới rồi, tôi đi nghỉ cuối tuần với ông bà Thomas. Bà quý của cải của bà, chỉ vì của đó làm cho đời sống của người bà yêu được dễ chịu hơn.
Vậy muốn có hạnh phúc gia đình, quy tắc thứ hai là: "Bạn trăm năm của ta ra sao, ta chịu làm vậy, đừng có ý sửa đổi làm chi" "Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký. Quân đội mà có tinh thần đó thì ông - mà cả Nã Phá Luân tái sinh nữa - cũng không thể bắt họ gắng sức được.
Sau cùng ông ta phải nhận rằng tôi có lý, nhưng lúc đó tôi phải ra về, không kịp cho ông ta biết kết quả cuộc điều tra của tôi. Nhờ trường hợp bất ngờ đó mà tôi thấy rằng im đi, để người khác nói, lại lợi nhiều cho ta. Từ trước, chưa có nhà chế tạo nào hỏi ý kiến tôi hết.
Tôi suy nghĩ và hai ngày sau tôi lại tìm người đó, và nói: "Nhận được thư ông, tôi hơi ngạc nhiên. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy máy tốt, có giá trị. Mỉm cười với ai, tức như nói với người đó: "Tôi mến ông.
Ông Smith, mời ông ngồi xuống. "Bài diễn văn của anh thiệt hay; đáng khen lắm; không ai làm hơn được. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã.
Từ đời thái cổ, loài hoa vẫn được dùng để tỏ lòng yêu đương. Thanh niên bây giờ không biết thế nào là một ngôi nhà đẹp. Hãng ông Amsel đang điều đình để mua một chi điếm mới ở làng Queens, tại Long Island.
Trong nghệ thuật dùng người, chưa có lời khuyên nào chí lý bằng lời đó, cho nên tôi muốn nhắc lại: "Bí quyết của thành công là biết tự đặt mình vào địa vị người và suy xét vừa theo lập trường của người, vừa theo lập trường của mình". Ông giáo hồi âm, an ủi cậu, nói cậu rất thông minh, làm việc lớn được, đời sẽ tươi sáng hơn và cuối thư, cho cậu một chân giáo viên. Bạn đã thách đố người ta.
Rồi thì thôi, không sao hết! Chú hiến binh đó chỉ là một người như những người khác; muốn tỏ cho người ta thấy sự quan trọng của mình. Đã học thì phải hành. Tôi nói với ông rằng ông đã chỉ bảo với tôi rất nhiều, và tôi nghe nói mà mê.
Theodore Roosevelt không khi nào làm Tổng thống Huê Kỳ được. Nhưng nếu không có sự khuyến khích đó thì có lẽ nó còn làm suốt đời trong những nhà máy đầy chuột cống. Tranh biện không phá tan được sự hiểu lầm.