Cuối thời Thanh, Trần Thụ Bình làm tri huyện Giang Hạ, đại thần Trương Chi Động làm đốc phủ Hồ Bắc. Căn cứ nguyên lý tính nhất trí của hành vi có thể giám định nội tâm thật sự của một số lời nói việc làm của con người như sau: không bay nổi nữa, một con chó săn nhìn thấy bèn chạy đến.
Từ Hi đang vui nên không giận, nói rằng: "Người muốn cái gì?” Nhưng chính lúc đó cần phải suy nghĩ tin tức xấu thậm chí có thể dẫn đến sinh tử của người ta. Nhằm nào tâm lý thăm dò của người tiêu dùng đưa ra tương kế tựu kế .
Tuy Bàng Quyên nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn buông lỏng việc giám sát Tôn Tần. Đông Phương Sóc nói với bà rằng: "Đây không phải là việc khua môi múa mép. phương, nhất là ý tưởng có quan hệ đến kế hoạch của anh thì anh có thể nhằm vào đam mê của họ mà ứng phó họ.
Phê bình thầy giáo trước mặt học sinh chỉ có hại không có lợi. Trần Đông biết chối cãi vô ích, ngụy kế cũng không dùng được, chi còn cách cúi đầu gọi điện thoại, bảo người nhà đem tiền đến thanh toán. Bà toan tính gặp Napoleon trước mọi người trong gia đình, thừa cơ Napoleon đang say sưa chiến thắng để lừa gạt Napoleon, che giấu tội lỗi của bà.
Tư Mã Phiên gấp rút tổ chức lực lượng, đánh một chiêu "túy quyền" thành công rực rỡ. Nếu nhiều lần như thế thì khẳng định thượng cấp chưa nắm vững cấp dưới. Người già là trưởng bối mà người Trung Quốc có truyền thống kính lão.
Một người bán hàng dày dạn kinh nghiệm dẫn tôi đến một khu vực nọ. Cho nên trước tiên cần để lộ khuyết điểm và sai sót của mình để cho đối phương cảm thấy họ ưu việt hơn anh nhưng không nên bộc lộ khuyết điểm thật sự khiến cho đối phương thừa cơ thâm nhập. Đồng thời chị không thể không giữ vững phong độ nghề nghiệp của một ký giả đêm ngày đối diện với ống kính.
Người khác đau khổ họ rung đùi, không chút động lòng. Bàng Quyên rất giảo quyệt bèn kiểm tra xem điên thật hay điên giả, sai người lôi Tôn Tần vào chuồng lợn. Vua nước Trung Sơn bèn luộc con của Nhạc Dương và sau người đem cho Nhạc Dương một bát nước luộc đó Nhạc Dương cực kỳ đau khổ song không nhụt
Dù rằng đối phương có hơi bất mãn lúc đó nhưng sẽ tỉnh ngộ về sau. Phương Tây có thể có 100 quả. Cô dâu không trách mẹ chồng mà tự trách mình không chuyên cần lao động khiến cho gia đình nghèo khổ.
Có người đi thuyền ngang qua thấy con hươu bèn bắn gục. Lúc mà anh ta thận trọng từng bước một, chớ khinh xuất dấn bước. Sau khi biết tin này, Sở Vương bèn bảo với tả hữu rằng: "Yến Anh là người giỏi biện báo của nước Tề nay sắp đến nước ta, ta muốn làm nhục ông ta.
Nước Triệu đang nguy cấp bèn cầu cứu nước Tề. Bộ mặt lạnh như tiền của anh ta thường khiến cho người khác nhìn thấy đã chùn bướt. Với nhiều cặp uyên ương nhất là