- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. - Jones à, vì sao ngay từ đầu cậu không nói hết luôn một thể? Nếu thế thì có phải tớ đã tránh được bao rắc rối và không phải làm phiền đến cậu nhiều lần như thế không?
Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình. Cậu là người có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu có thể giúp tớ không? Bộ phận của James bắt đầu một tuần làm việc mới trong tâm trạng phấn khởi, gương mặt mọi người đều toát lên vẻ yêu đời.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". - James này, chính Jennifer đã giúp tớ quản lý tốt hơn. Điều này giúp ghi nhận những thành công, phát hiện thiếu sót cần khắc phục và rút ra bài học, nếu có.
James cảm thấy thất vọng hơn là xấu hổ vì những hành động của Josh. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Hàng chục những câu hỏi đua nhau xuất hiện trong đầu James. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Quả là một cuộc sống mà anh hằng mơ ước!
Cậu biết không, tớ như bị hắt nước vào mặt khi cô ấy từ tốn nói rõ từng lời: "Thực tế là tôi đã không hề biết. Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy.
Sau đó, giảm dần đi. Bên cạnh đó, sức khỏe của James bắt đầu báo hiệu cho thấy anh không còn khỏe như trước nữa. Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty.
Thật tuyệt vời, đã lâu lắm rồi bọn nhóc mới lại có dịp gặp nhau, chúng sẽ tha hồ mà nghịch ngợm! Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa. Lúc nào anh cũng sẵn sàng chia sẻ kinh nghiệm của mình với bất kỳ ai.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. - Vẫn chưa có gì tiến triển nhiều.
Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. - Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế? Một buổi tối nọ, vì phải giải quyết một số công việc còn tồn đọng nên James lại một lần nữa để lỡ bữa tối cùng gia đình.