Nếu không, người ta sẽ không có ấn tượng gì sau khi trò chuyện với bạn và sự hiện diện của bạn hoàn toàn mờ nhạt. Đáng nói là những điều ấy tất cả chúng tôi đều biết, thế mà qua cách nói của George chẳng ai thấy nhàm chán. Sao tôi lại hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy? Có lẽ vì đó là thói quen nghề nghiệp, lúc bắt đầu câu chuyện, tôi hay hỏi khách mời của mình những câu như thế.
Người ta đặt tôi ngồi xuống một cái ghế quay. Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại. Thái độ hào hứng, cởi mở.
Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán. Tôi là người phát biểu sau cùng. Trong chương trình của tôi thì ngược lại, tôi không bao giờ hỏi những câu mà tôi đã biết trước câu trả lời.
Hoặc người ta sẽ nhăn trán nhíu mày mãi trong cuộc nói chuyện. Tôi đã chọn đúng đề tài để nói. Sonya Friedman, ông chủ chương trình Sonya Live của CNN phát vào mỗi kỳ nghỉ cuối tuần là một ví dụ điển hình.
Mẫu chuyện nghe có vẻ buồn cười, nhưng nếu nhìn nhận một cách nghiêm túc thì vấn đề quả đáng lo ngại. Nhưng nói chung, hãy hết sức thận trọng. Tôi đánh giá sự cuốn hút và thú vị của một người khách theo bốn tiêu chuẩn.
Vòng đua thứ ba diễn ra không có gì thay đổi. Và thực sự Cuomo đã làm cho tất cả mọi người bất ngờ. Tôi biết mình rất thích công việc này, nhưng rõ ràng là tôi chưa có chuyên môn gì cả.
Tôi đã từng thấy ông vui vẻ và sôi nổi như thế nào khi nói về cái thời còn đi học ở Saint Albans (Washington), lúc cha ông còn là thượng nghị sĩ của Tennessee. Đừng chê bai, hạ thấp người khác. Đó là tấm ảnh của anh.
Tôi có dịp ngồi ghế chủ tọa tại hội nghị ở New Orleans về một chủ đề mà chúng ta thường nghe nói vào thập niên 1990: Xa lộ thông tin. Hãy nói về kiến thức, kỹ năng, kinh nghiệm của bạn. Kể từ đó mỗi lần nghe lại ca khúc Remember?, tôi đều thử khám phá ra những cảm xúc khác lạ, một nét hay mới nào đó.
Nhưng cuộc sống không phải bao giờ cũng mỉm cười. Bí quyết của tôi khi phỏng vấn các khách mời trong chương trình là gì? Thứ nhất, như tôi từng nói, lắng nghe là yếu tố quan trọng hàng đầu. Rồi tôi hỏi hai câu hỏi và tự trả lời chúng: Năm thành phố du lịch nào đông khách nhất nước Mỹ? New York, Chicago, Los Angeles, Las Vegas, Miami.
Trong khi đó con trai của bạn lại là một đứa chăm chỉ, cũng sắp thi đại học và khát khao trở thành bác sĩ. Chúng ta đã thật sự mất cô ấy thì cũng đã đủ. Tôi hỏi anh ta: Giả sử ngay bây giờ có năm chiết máy bay quân thù trước mặt chúng ta và ở dưới kia tôi có một chiếc máy bay, anh có dám leo lên không?