Sẽtop1

Phang em hàng cực ngon lồn múp thích thổi kèn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi trả lời rằng tôi vẫn cứ thành thật mà thôi. Ngay cả khi làm việc, tôi cũng không muốn nghĩ rằng mình đang mang áp lực công việc. Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng.

    Không phải để Tan sở làm một chầu nhé! như thường nói với anh bạn đồng nghiệp, mà để bạn tự đánh giá chính bản thân mình. Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Lúc đó anh sẽ làm gì?

    Một phong cách pha trộn và xoay theo tất cả những cung bậc tình cảm. Chỉ riêng Pacino là nhún vai: Tôi là một người New York, tôi tưởng đó là một quả bom ấy chứ!. Stengel trả lời tỉnh rụi: Ồ, có đấy thưa ngài.

    Khi đã vượt qua được nỗi sợ cái micro, tôi tự yêu cầu mình phải làm được hai việc: Sam kể câu chuyện này vì hôm ấy hầu hết khán giả là những người thuộc tầng lớp lao động. Chả là ông giám đốc của đài nói rằng ông ấy thích giọng nói của tôi, nhưng ông ta chưa hề hứa hẹn với tôi điều gì.

    Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang. Câu trả lời của tôi là: Xin nhường việc đó lại cho các nhà khoa học. Lúc đó tôi nghĩ rằng từ nay chắc sẽ không ai dám mời tôi nói nữa.

    Đơn giản nhưng hài hòa. Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Bạn thấy đấy, chúng ta hoàn toàn có thể chiến thắng trong những cuộc đàm phán, chỉ cần có chút tài tranh luận và biết học hỏi những người như Herb Cohen, như Bob Woolf… Nếu làm được như những gì họ làm, nói được như những gì họ nói, chắc chắn một ngày nào đó bạn cũng thành công như họ.

    Tuy không điều khiển được nó nhưng chúng tôi đã bình tĩnh chiến đấu với nó. Nó là một hình thức giao tiếp đàm thoại hết sức tự nhiên. Và những lời nói mãnh liệt của ông có lẽ sẽ mãi mãi không phai đối với các sinh viên trường Harrow, ngày 29/10/1941: Không bao giờ nhượng bộ - không bao giờ - không bao giờ - không nhượng bộ trước bất cứ thế lực nào dù lớn lao hay nhỏ bé, khổng lồ hay vặt vãnh.

    Hãy nói rằng: Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh. Mickey nhoài người lại gần cái micro trên bàn và nói: Ý kiến của tôi cũng giống như ý kiến của ông Stengel thưa ngài nghị sĩ. Trước hết là sự bình tĩnh.

    Tôi lượn sang bên trái. Rằng ở trường học của cô con gái ông, nhà trường sẽ châm chước bỏ qua nếu phụ huynh không viết đơn xin phép cho con họ được nghỉ học một ngày, chớ còn vấn đề phá thai thì… người ta sẽ nhảy nhổm cả lên! Đến đây, tôi đột nhiên muốn biết quan điểm riêng của Quayle về vấn đề xã hội này. Chắc chắn Pacino không cố tình muốn gây cười, anh ta chỉ tự nhiên thốt ra cây ấy theo quán tính.

    Quý vị biết đấy, Bob rất thích chụp hình. Mỗi sáng thức dậy tôi đều tự nhủ rằng nói hay chưa đủ mà còn phải biết lắng nghe. Bạn còn nhớ những lời nói đầu tiên của tôi trên radio không? Những lời chân thật cởi mở ấy giúp tôi vượt qua Nỗi sợ cái micro một cách dễ dàng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap