Một khi bạn đã giải trừ được tình trạng bị đồng hóa với tâm trí của mình, dù bạn phải lẽ (thị) hay trái lẽ (phi) cũng chẳng quan trọng gì đối với cảm nhận về cái tôi của bạn; do đó, cái nhu cầu cưỡng bách mạnh mẽ và mê muội sâu sắc buộc phải giành lẽ phải về phía mình, vốn là một hình thức bạo hành, sẽ không còn nữa. Hãy cắm rễ sâu vào bên trong. Hãy tự hỏi: “Tôi có thể làm gì để thay đổi, cải thiện, hay thoát khỏi hoàn cảnh đó?”.
Chẳng có gì siêu nhiên trong định nghĩa đó, phải thế không? Dĩ nhiên, là một định nghĩa nên nó bất toàn. Đừng bao giờ đánh mất sự xúc chạm với nó. Lối thiền định này như sau:
Dù vậy, dường như chiếc chìa khóa này vẫn còn là điều bí ẩn, chắc chắn không được truyền dạy ở các giáo đường và đền chùa. Thắp lên ngọn lửa như vậy chính là một trong các chức năng của một vị đạo sư. Nó không giản lược cái không hình tướng vô hạn vô biên thành một cá thể hữu hạn.
Rồi bạn thở hít thứ ánh sáng ấy. Đó là lý do giải thích tại sao Chúa Jesus nói: “Trước khi bước vào đền thời, ngươi hãy làm hòa với người anh em của mình”. Sự kiện này không thể tồn tại nếu không có sự kiện kia.
Ví dụ như bạn đang ngồi yên lặng ở nhà. Chúng không thể tồn tại được trong thực tại của cái Bây giờ. Bạn không giả vờ gì cả.
Lúc ấy, người nữ có thể bày tỏ cảm giác của mình cho người bạn đời. Khi ấy bạn phải giáp mặt với cái chết, về thân xác hay tâm lý. Ngay đến cái quầng chứa nhóm đau khổ cũng không thể tồn tại lâu trong sự hiện trú của bạn.
Khung cửa ấy được gọi là cái Bây giờ. Nếu bạn thấy dễ quán tưởng, hãy nhắm mắt lại hình dung chính bạn đang được bao phủ bởi ánh sáng hay ngâm mình trong chất phát sáng – trong biển ý thức. Lúc ấy ý nghĩ đó mất đi sức mạnh khống chế bạn và nhanh chóng chìm lắng đi, bởi vì bạn không còn cung cấp năng lượng cho tâm trí thông qua việc đồng hóa với nó.
Nơi nào có sân hận, thì đau khổ luôn tiềm ẩn bên dưới. Và tĩnh lặng có gì khác với hiện trú, có khác gì với ý thức đã thoát khỏi các hình tướng tâm trí đâu? Đây là sự thực hiện sinh động những điều tôi đã nói với bạn. Nó là “thánh thể” của Thượng đế.
Nếu bạn không thể trụ ở hiện tiền ngay cả trong các tình huống bình thường, như khi bạn ngồi một mình trong phòng, đi dạo trong rừng, hay lắng nghe ai đó nói chuyện chẳng hạn, thì bạn nhất định sẽ không tỉnh thức khi gặp phải sự việc gì đó “hoá ra tệ hại”, hay khi bạn phải giáp mặt với những con người khó chịu hay tình hình khó khăn, đối mặt với sự mất mát hay đe doạ mất mát. Đặt ra kế hoạch để gắng sức thành đạt không có gì sai trái. Không thứ gì đem lại niềm vui cho bạn.
Không có thời gian ở đây, chỉ có sự hiện trú mà thôi. Tất cả mọi tâm trạng tiêu cực phát sinh đều do sự tích lũy thời gian tâm lý và do chổi bỏ hiện tại. Trong trạng thái vâng phục, bạn thấy rất rõ việc gì cần phải được thực hiện, rồi bạn ra tay hành động, lúc thì làm việc này, khi thì tập trung vào việc nọ.