Cuối cùng thì Tom đã thành công khi làm ông bố nổi điên và gầm lên lần nữa như hàng ngàn lần khác. Watson gửi người trợ tá đắc lực của mình là John Phillips đến gặp ban giám hiệu Harvard. thống William Howard Taft(*), mở đầu chiến dịch chống độc quyền trong kinh doanh bằng đạo luật Sherman.
Như vậy, với một tâm thế luôn hướng về cộng đồng, luôn khát khao làm cho xã hội quanh mình (có thể nhỏ gọn trong một ngôi làng hoặc rộng lớn bằng cả một hệ mặt trời) tốt đẹp hơn, chính họ, những doanh nhân (dù lớn hay nhỏ, dù Tây hay Ta, dù cổ hay kim) luôn được xã hội tôn vinh không phải vì số của cải khổng lồ họ kiếm được, mà vì những đóng góp vô giá Ông đã thề sẽ trở thành và vượt qua tầng lớp thượng lưu ở xứ sở này. Time có thể đã quên hoặc không muốn nhắc đến chuyện Tom cuỗm ngay một chiếc xe của ai đó để trên đường và chạy thẳng vào sân nhà.
Tuyển các cô gái cho trường của chúng ta từ các trường cao đẳng, tại sao như vậy lại không tốt hơn cơ chứ? Trong khi Fortune gọi Tom là nhà tư bản thành công nhất thế giới vào năm 1986, thì Nhà Trắng trao cho Tom Huân Đó là nhìn vào nhu cầu, tâm niệm về khó khăn của khách hàng để đổi mới thay cho cái nhìn từ bên trong nhìn ra IBM tự tìm những đỉnh cao, lơ là các trào lưu mới mà khách hàng chưa được hưởng lợi gì.
Nhưng chỉ một năm sau ông chuyển sang nghề bán hàng với những thứ nhạc cụ, máy khâu chất trên xe ngựa của nhà Bronson. Watson mời Supa gia nhập IBM và công việc của nhà tâm lý này là giúp Watson chứng tỏ cho mọi người thấy được định nghĩa của Supa là có cơ sở, tại IBM. Đó là thành phố sản xuất xe hơi, sơn và các loại máy cân đo.
Ông học thực sự ở đó, bằng cuộc đời của mình. Watson chấp nhận tranh luận. Watson bước lên bục và nâng ly chúc mừng như không có gì xảy ra.
Không thể kết luận về triết lý kinh doanh vì con người của Watson mà lại thiếu điều này, vì người ta không thể vì con người mà lại không bao gồm cả phụ nữ. Các nhà nghiên cứu còn được Watson nuông chiều bằng một đường hầm nối thẳng phòng thí nghiệm, băng qua phố North, vào nhà máy của IBM bên kia đường. Tuyên ngôn của ông hòa bình cho thế giới thông qua thương mại vì thế đến nay đã trở nên bất hủ.
Sai lầm khi không sớm trả huy chương cho Hitle, đã sớm trở thành người thầy nghiêm khắc dạy ông phải nhấn mạnh ý nghĩa, giá trị của kinh doanh. Gerstner biết rằng, IBM vào thời của mình, phải tự dựa vào chính nó. Nói cách khác, ông được nhân viên kính trọng và các thế hệ sau biết ơn là vì định đề con người hơn là hãy tư duy.
Toàn bộ mục tiêu đã đổi từ chỗ khách hàng sang hàng loạt những cạnh tranh nội bộ. Điều làm ông không chịu được là người ta có khuynh hướng dùng Univac như là từ đồng nghĩa với computer như trường hợp gọi coca-cola thay cho nước uống có ga. Trong khi đó, thú sưu tầm của ông lại là ô-tô.
Nhưng những năm 1990, sau Watson đến gần 80 năm, một doanh nghiệp cần phản ứng nhanh thay vì bó tay chịu chết. Bà Watson yêu thương ông con trai một và cũng là út bằng tình yêu có phần đặc biệt hơn các chị. Gerstner cũng không hỏi để truyền đạt phương thức làm việc của mình như Watson ngày xưa mà
Một chương đen tối nhưng đầy mâu thuẫn với sự nghiệp IBM huyền thoại sau này. phòng trước mặt họ vẫn chạy không nhiều hơn, không ít hơn. Hàng triệu người trở về từ cuộc chiến, cần nhà ở, đi học và hàng nghìn thứ