Phải thừa nhận là thái độ lúc đó của cô ấy làm tớ hơi lo lắng, nhưng kỷ luật nhân viên vì đã làm việc kém hiệu quả là một phần trong công việc của nhà quản lý kia mà! Vì thế tớ mạnh dạn nói thẳng cho cô ấy biết nhiệm vụ đó chỉ cần một ngày đã có thể hoàn thành, trong khi cô ấy lại kéo dài thời gian làm việc mặc dù đã biết dự án này rất eo hẹp về thời gian. Thật ra, đó chỉ là những điều hết sức bình thường trong cuộc sống, nhưng lại khiến gia đình họ cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Jones hiểu James đang có ý cảm ơn sự giúp đỡ của mình khi cho anh hay rằng đã làm theo những gì anh chỉ dẫn.
Nếu đúng thì họ chuyển sang ý khác. Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Và dĩ nhiên công việc của họ cũng hiệu quả hơn. - Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
- Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Bản thân James cũng biết là lần này anh sẽ thành công. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Tuy nhiên, tớ đã giao cho các nhân viên của mình một số công việc và họ cũng đã làm rất tốt. "Những cuộc gặp gỡ đột ngột như thế này thường hiếm khi hứa hẹn điều gì tốt đẹp", James thầm nghĩ. - Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian.
- Còn làm gì được nữa kia chứ? Bọn tớ cùng ngồi lại để bàn bạc công việc một cách kỹ lưỡng hơn rồi bổ sung những yêu cầu về thời gian. Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa.
Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng. - Trở lại chuyện của tớ, hẳn tớ đã thiếu sót điều gì đó khi giao việc cho Jessica. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất chính là phản ứng của rất nhiều học viên sau khi được học những bước đơn giản trong nghệ thuật ủy quyền. Thế là James bắt tay vào xác định thời hạn cho từng công việc và nói chuyện cụ thể với mỗi nhân viên một lần nữa.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Sự việc vỡ lở, sắp tới hẳn tớ phải tốn nhiều công sức để khắc phục hậu quả này. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?". Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác: