Sẽtop1

đến nhà chị họ ở nhờ, thằng em bị chị họ cướp mất đời trai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Cậu mợ ạ, thời gian vừa qua tôi ghi nhận cháu có một số tiến bộ. cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn Hóa ra sự khúc chiết chỉ là cái ham muốn tạm thời cho cái phần lựa chọn phân tích, bộ phận nhỏ, của khối sáng tạo chung này.

    Tôi như một con thú bị bầy đàn xua đuổi vì không ăn thịt. Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi. Chẳng có gì đáng bực cả.

    Anh đang hạnh phúc. Lặp lại, tôi khóc vì sự thông minh và chủ quan của họ khiến họ không tiến được gần tầm nhận thức của tôi. Tôi muốn có một siêu thiên tài thiện.

    Tôi hơi chờn sự thân quen hoặc để lại ấn tượng. Ông có thể bắt ông cụ chết theo cách ông thích. Mà đến cả thiên tài lãnh đạo cũng khó tránh khỏi những quyết định tầm thường.

    Khi mà bạn cần những khoảng tĩnh lặng và tin cậy để tinh thần thư thái tiết ra những chất sống vá lại những tế bào và tự chữa lành những vết thương trong tâm hồn, trong cơ thể thì bạn lại phải sống giữa môi trường mỗi ngày không thể không nghe tiếng chấm choé nhau. Còn gia đình thì ai làm việc nấy, cả tôi. Nhưng chúng đã bị đời sống dán vào những vỏ bọc lạnh.

    Người nghệ sỹ là kẻ biết biến mọi thứ thành nghệ thuật. Mất chứ không phải biến mất. Có điều, người người làm kinh tế, nhà nhà làm kinh tế.

    Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả. Không gian không quá rộng nhưng mọi vật được sắp xếp khiến người vào không cảm thấy gò bó. Dưới cái chân đế vuông đó lại là bốn cái chân nho nhỏ như cúc áo sơ mi, dày chừng gấp đôi.

    Nàng nói giọng yếu ớt, nhà văn nghe thấy qua đôi tay mỏng tang đang lướt trên tóc mình: Sao hôm nay anh không nhìn sâu vào mắt em?. Chợt thấy một khoảng xanh cỏ cây khá đẹp giữa cái bệnh viện xập xệ này. Cái giấc mơ nó mất đi thì thôi.

    Dễ dàng bắt quen với nhau và tạo không khí thoải mái sau vài lần cụng ly. Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống. Nghe một lúc, tự nhiên bạn đứng dậy bước xuống cầu thang.

    Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa. Người ta, người ta lấy đấy chứ. Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap