Khát vọng sinh tồn buộc họ phải liệt kê những phương án, đánh giá rủi ro và nắm bắt những cơ sở vốn có hoặc sẽ xuất hiện trong tương lai gần. Ông đã hoàn thành ước muốn đó và vào ngày ông trao nó cho con trai điều hành, IBM của Mỹ có 72. Patterson cướp lời và ca ngợi Grand.
nhất, nói chính xác hơn, là những yếu tố khiến họ trở nên vĩ đại, trở thành những doanh nhân huyền thoại. Nhưng rõ ràng ông đã định nghĩa đúng về lợi ích thời gian của máy tính. Charles Lindbergh, phi công đầu tiên trên thế giới thực hiện chuyến bay non-stop (liên tục) vượt Đại Tây dương, từ New York (Mỹ) đến Paris (Pháp).
Buôn gian bán lận không còn thích hợp cho bất cứ nhà thương mại nào muốn ăn nên làm ra một cách bền vững trong ngày nay. Không có tài liệu nào mô tả Watson đã đọc sách như thế nào và văn hóa này ảnh hưởng đến ông ra sao. Thời gian này, trong văn phòng của mình, Watson thỉnh thoảng vẫn nhận được những báo cáo về những loại máy tính khổng lồ vận hành bằng điện tử và có khả năng tự động.
Cuốn sách, có thể, sẽ không thích hợp cho ai chờ đợi những vận may rơi xuống đời mình hay tìm kiếm những mưu mẹo kinh doanh. Mỗi viên chức lãnh đạo phải coi mình là người trợ giúp cho cấp dưới thay vì coi mình là ông chủ của họ. Ông bán cửa hàng này cho người khác.
Chúng ta lại thử lấy hậu thế mà so sánh để thấy ảnh hưởng của nhà doanh nghiệp tiên phong Tho- mas Watson lên lý luận mà chúng ta dành để quản trị tổ chức. Nhưng dường như, đó là khát vọng tự thân của Watson hơn là ông muốn IBM trở nên như vậy. Khi người ta sử dụng thời gian (Minutes)
Nhà viết tiểu sử Thomas Watson đầy đủ nhất là Maney có một cơ hội phi thường là lục tung tài liệu mấy mươi năm cũng không tìm thấy. Đến lượt Gerstner, nhà quản lý này đã chi đến con số kỷ lục là 25% chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển. Gerstner đã theo bước Watson mà làm một chuyện kinh thiên động địa, đó là hợp nhất tất cả các bộ phận lại với nhau.
Ông đã thề sẽ trở thành và vượt qua tầng lớp thượng lưu ở xứ sở này. Chẳng hạn như ngày nay, trên các chuyến bay bạn sẽ an tâm hơn khi được nhìn thấy bóng dáng giống nhau của các tiếp viên hàng không. Ông cũng chịu khó đi đến các văn phòng để nghiên cứu màu sơn, thay đổi kích cỡ, kiểu dáng.
Một trong những việc làm quan trọng nhất của ông là kết Và Watson thích thú trao giải cho những người chiến thắng. Watson vui mừng vì thăng quan tiến chức và trở ngược về quê nhà thăm cha đang ốm nặng.
Đầu những năm 1930, Watson đã đến Đức và phát biểu với giới trẻ. Đó là nửa còn lại của thành phố IBM, khoảng hơn 400 mẫu. Nhưng Nichol biết chắc rằng, không ai có thể nói qua quýt với ông chủ của mình trong các cuộc họp.
Sáng hôm sau, New York Times viết: Ngày kinh doanh kinh hoàng nhất của lịch sử. Đó là một kiểu khiêm tốn. Các chi nhánh Bắc Mỹ, châu Âu này vẫn hoạt động theo phương thức quản lý tập trung của Watson New York vẫn chỉ huy trực tiếp các chi nhánh từ văn phòng IBM in- ternational ở New York, nơi Dick quản lý.