Nhưng sẽ không hay nếu lạm dụng nó, ví dụ khi bạn quen miệng nói Hy vọng là tôi sẽ tổ chức buổi tiệc vào tối mai, mặc dù mục đích của bạn chỉ muốn thông báo là bữa tiệc tổ chức vào tối mai. Có bốn người đàn ông trong một hầm mỏ. Đây là sợi dây kết nối giữa cô và mọi người.
Nhưng nếu bạn hỏi ai đó một cách ngắn gọn và đơn giản là Có hay không? như vậy thì, rất có thể câu trả lời mà bạn nhận được cũng đơn giản và ngắn gọn là Không hay Có. Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống. Tôi có thể khẳng định với bạn rằng, các ngôi sao cũng thích một cuộc trò chuyện bình thường như tôi với bạn mà thôi.
Bạn có ngạc nhiên không khi tất cả những thương gia thành công mà tôi biết đều là những người có tài ăn nói? Trong chương này tôi sẽ nói về những nguyên tắc cơ bản mà tôi đã học hỏi từ họ cũng như những kinh nghiệm của riêng tôi. Tôi luôn cảm thấy hãnh diện khi khoe với mọi người rằng: Cộng sự của tôi là Bob Woolf. Thật kỳ diệu! Tôi thắng cược với món tiền thưởng 8000 đô la.
Thường thì ở những buổi tiệc lớn nhỏ, chúng ta sẽ gặp chí ít một hoặc vài người quen biết trước, như anh hàng xóm, cô đồng nghiệp… Điều này sẽ giúp bạn dễ dàng khơi mào một câu chuyện. Em ơi có nhớ? Hãy nhớ lời thề hẹn của em. Có thể bạn đã biết chuyện này rồi, nhưng tôi vẫn sẽ kể.
Đừng dại dột gây nên không khí căng thẳng hay ngượng ngùng vì những điều cấm kỵ mà bạn đề cập không đúng chỗ, đúng đối tượng. Bạn hãy thử hỏi chuyện theo cách của Godfrey xem. Những tấm băng rôn đầy màu sắc và hình ảnh, các tấm áp phích sinh động và dễ đọc có vẻ như mang sức cuốn hút và truyền đạt ấn tượng hơn những bài nói dông dài.
Tâm lý mà, ai lại không thích nói (thậm chí nói say sưa) về những điều mà mình quan tâm đến. Những người đồng trang lứa tôi lẫn người đứng tuổi đều biết và thích bài này. Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich.
- Cậu có biết sau bữa tiệc thì Jeanerre luôn hát vài bài không? Cái liếc mắt hay đưa tay ra dấu kín đáo của họ sẽ giúp bạn hiểu được mình đang ở tình thế nào. Mọi người dường như ai cũng có lần phàn nàn về hội họp.
Họ không thể chờ thêm được nữa. Tôi không thể trả lời câu hỏi này được vì tôi không rõ lắm. Cuomo cha đã nói cho tôi biết lý do vì sao.
Lúc bấy giờ, thượng nghị sĩ Estes Kefauver là chủ tọa của cuộc hội thảo bàn về chính sách độc quyền và chống độc quyền. Tôi hít thở thật sâu cố lấy bình tĩnh rồi tự động viên mình: Larry King, Larry King, hỏi tiếp, hỏi tiếp đi. Chỉ cần nói là: Peter này, xin lỗi cậu nhé, chúng ta phải chuyển sang đề tài kế tiếp thôi vì thời gian sắp hết rồi.
Kennedy chỉ nói duy nhất một câu. Lời lẽ của vị vua trong phim thì thật buồn cười, nhưng không hẳn là vô lý. Vì tự nhiên, nên nó có thể trở thành một phương pháp cực kỳ hiệu quả.