Sẽtop1

Sung sướng với em y tá vú hồng lồn múp cực dâm

  • #1
  • #2
  • #3
  • mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu. Nó là hình thức cao nhất của văn chương. Còn nhiều cuốn nổi danh hơn nữa.

    Bổn phận của ta là phải làm việc để nuôi thân và gia đình, là phải trả hết nợ nần và dành dụm cho nhà cửa thêm thịnh vượng. Trái lại, chắc chắn là giá trị 8 giờ ở sở còn tăng lên là khác. Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt.

    Rằng trước khi lập sổ chi tiêu thì giờ của mình thì trái đất vẫn quay đều đều và dễ dàng. Bây giờ tôi xem ông ta sử dụng 16 giờ đó như thế nào. Tôi chắc chắn có nhiều người rất tốt, nếu bắt buộc lựa chọn trong hai điều, một là đọc tập "Thiên đàng đã mất" (tập thơ của Milton - người Anh kể về tổ tiên loài người phải đày xuống cõi trần.

    Nên nhớ bản tính con người, nhất là bản tính của bạn. Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả. Dùng thời gian đó cho hợp lý, cho hiệu quả là vấn đề khẩn cấp nhất.

    Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được. Có người phải làm việc nhiều hơn người đó để kiếm ăn, nhưng có kẻ lại làm ít hơn. Nỗi nguy cuối cùng và lớn nhất là nỗi nguy tôi đã chỉ ở một chương trên: bị thất bại từ lúc đầu.

    Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra. Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. Tôi đã nghe một bà vợ đau đớn, bực tức nói: "Nhà tôi cứ đúng tám giờ là dắt chó đi chơi, và đúng 9 giờ 15 là đọc sách.

    Thế là 6 giờ, có lẽ hơn nữa, đã trôi qua từ khi bạn ở sở ra, trôi qua như một giấc mộng, trôi qua như ảo thuật, không sao hiểu được. Hỡi người đời, anh phải tự biết anh. Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.

    Điều quan trọng nhất là luôn nhận thấy luật nhân quả, nghĩa là thấy sự phát triển liên tiếp trong vũ trụ, nói một cách khác, là thấy luật biến hóa. Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia. Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.

    Có thời giờ thì bạn có thể kiếm ra được tiền bạc - thường là như vậy. Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác. Suy nghĩ về lẽ nhân quả, người ta sẽ mất vẻ mặt vô lý, không thấy bực mình hay đau khổ khi gặp nghịch cảnh, người ta sẽ thấy nỗi khổ ở đời giảm đi mà niềm vui thì tăng lên.

    Khi bạn đã chăm chỉ bỏ ra mỗi tuần bảy giờ rưỡi để luyện sinh lực trong ba tháng rồi, thì lúc đó bạn có thể lớn tiếng ca hát và tự nhủ rằng mình có thể làm được những việc phi thường. Từ sở về nhà bạn có cảm tưởng mệt nhọc đó (ý muốn nói ở sở ra, bạn không thấy mệt nhọc gì cả và bạn mệt không phải vì việc làm mà vì tưởng tượng). Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap