Những người thợ kim hoàn đã chế tạo được những đồ trang sức rất đẹp và tinh xảo. Các nhà khoa học rất chú ý đến hệ thống kênh đào của người Babylon cổ đại. Đó là những người có khả năng kiếm ra tiền, như anh chẳng hạn.
- Hưởng thụ cuộc sống ư? Cháu sẽ tận hưởng cuộc sống như thế nào nếu cháu ở vào địa vị của ta? Trên đầu mọi người, nền trời xứ Babylon huyền hoặc những vì sao muôn màu lấp lánh. Họ nhao nhao bên tai của Tarkad và đẩy anh ngồi xích vào bằng những cái đùi dê béo ngậy đang ăn dở trên tay.
Theo thời gian, tài sản của con mỗi ngày một gia tăng, con không những thu lại số vàng đã bị mất trước đây, mà còn kiếm được nhiều vàng hơn thế nữa. “Nhiều năm trước đây, khi tôi còn trẻ và mới lập gia đình. – Tuy nhiên, bây giờ tôi cũng không có một đồng nào để trả cho ông được.
Có lẽ, đây là lối thoát duy nhất của ông trong tình cảnh này. Tôi rất buồn cười về cách suy nghĩ khá đơn giản của chàng thanh niên nọ. - Thật bất công quá! – Hadan Gula kêu lên phẫn nộ.
Anh vẫn còn khối vàng ra đó!". Cuối cùng, con đành phải chấm dứt việc hợp tác làm ăn chung với anh ta. Tôi phải sống! Bởi vì, tôi còn nhiều việc phải làm và phải trở thành một con người được mọi người kính trọng.
Nomasir đỡ lấy một túi và đặt nó lên sàn nhà, trước mặt cha của mình, rồi nói tiếp: Tôi chỉ biết hướng đến bà để tìm một chút cảm thông giữa những con người với nhau. Nghe những thông tin này, ông thật sự bị sốc và hiểu rằng mình vừa bị đánh bật ra khỏi những niềm hy vọng, những mơ ước ấp ủ bấy lâu và tiếp tục bị ném vào những trận bão tố của cuộc đời.
Sau đó, cháu hãy lên kế hoạch chi tiêu hợp lý và không vượt quá số tiền còn lại. Bởi vì, một mặt nào đó, chính ông đã góp phần khích lệ, động viên Arad Gula, cũng như ông ấy đã nhiều lần động viên, khích lệ ông. Một người giàu có như Arkad chắc chắn phải biết cách tạo lập nguồn thu nhập dồi dào cho chính mình.
Vào một hôm, bà Sira hỏi tôi: - Thời gian trôi qua rất nhanh và chúng tôi cũng không còn trẻ nữa, nhưng chúng tôi chưa tạo dựng được gì cho cuộc sống của mình cả. Nó có vẻ rất có lý! Vì vậy, tôi quyết định làm thử.
Anh Rodan à! Bây giờ, anh đã may mắn sở hữu được năm mươi đồng tiền vàng. Trong khi đó, nếu không đòi được số tiền tôi nợ anh, tài sản của anh có vơi bớt chút nào đâu. Bởi vì đã từ lâu, Arad Gula chỉ làm ăn cùng với ông chủ của mình, bây giờ nếu tách riêng ra, ông ấy cảm thấy lo sợ và không đủ tự tin.
Arkad nói đến đây, bỗng có một học viên mặc chiếc áo choàng màu đỏ khá đẹp đứng dậy và xin phép nói: Cuối cùng, để sinh tồn, con phải bán hết các con ngựa, mấy người nô lệ và cả những bộ quần áo đẹp để lấy tiền mua thức ăn và chỗ ngủ. - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép?